Quan Vũ
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Quan Vũ (關羽, 160? - 219), cũng được gọi là Quan Công (關公), tự là Vân Trường, Trường Sinh (長生), là một vị tướng quân đội thời kỳ cuối nhà Đông Hán và thời Tam Quốc ở Trung Quốc. Ông là người đã góp công lớn vào việc thành lập nhà Thục, với Lưu Bị là vị hoàng đế đầu tiên. Ông cũng là người đứng đầu trong số ngũ hổ tướng của nhà Thục, bao gồm: Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân, Hoàng Trung và Mã Siêu.
Là một trong những nhân vật lịch sử của Trung Quốc được biết đến nhiều nhất ở khu vực Đông Á, hình tượng của ông đã được tiểu thuyết hóa trong Tam quốc chí diễn nghĩa của La Quán Trung và sau này được khắc họa trong các dạng hình nghệ thuật như kịch, chèo, tuồng, phim ảnh v.v với những chiến tích và phẩm chất đạo đức được đề cao cũng như được thần thánh hóa trong các câu chuyện dân gian, bắt đầu từ thời kỳ nhà Tùy (581-618). Ông cũng được thờ cúng ở nhiều nơi với tượng mặt đỏ, râu dài, tay cầm cây thanh long đao và/hoặc cưỡi ngựa xích thố, đặc biệt là ở Hồng Kông. Tương truyền thanh long đao của ông nặng 82 cân (khoảng 41 kg ngày nay). Trong khi dân gian xem ông như một biểu tượng của tính hào hiệp, trượng nghĩa thì các nhà sử học cũng phê phán ông về các tính kiêu căng, ngạo mạn.
Mục lục |
[sửa] Các thời kỳ
[sửa] Thơ ấu
[sửa] Trấn giữ Kinh Châu
Lưu Bị phải vào Tứ Xuyên để mở rộng địa bàn. Trương Phi thì quá nóng nảy không thể giữ nổi Kinh Châu, duy chỉ có Quan Vũ là có thể kiêm nổi trọng trách này. Trước khi đi, quân sư Khổng Minh đã căn dặ nhiều lần: "Đông hòa Tôn Quyền, Bắc cự Tào Tháo - như thế mới mong giữ yên được Kinh Châu.
Về sau Kinh Châu mất là do tính kiêu căng của Quan Vũ. Nhưng may thay, Lưu Bị đã chiếm xong Tứ Xuyên và lên ngôi hoàng đế lập ra nước Tây Thục.
Sau khi Quan Vũ chết, Lưu Bị vét hết quân lực trong nước khoảng 70 vạn, tấn công Tôn Quyền để trả thù.
[sửa] Thất trận
[sửa] Lưu ý
[sửa] Trong tiểu thuyết về thời Tam Quốc
[sửa] Kết nghĩa vườn đào
[sửa] Giết Hoa Hùng
[sửa] Đầu hàng Tào Tháo
[sửa] Giết Nhan Lương
Khoảng năm 200 sau công nguyên, Viên Thiệu mở cuộc tấn công Hứa Xương (thủ đô của Tào Tháo bấy giờ) với số quân lên đến khoảng 100,000 người. Viên Thiệu điều Nhan Lương làm tiên phong tấn công xứ Bạch Mã.
Quan Vũ lúc này hiện là tướng dưới quyền của Tào Tháo (vì Quan Vũ thất lạc với Lưu Bị, Trương Phi đồng thời bị quân Tào vây nên bất đắc dĩ đầu hàng và làm tướng tạm thời cho Tào Tháo) đã theo tới Bạch Mã để giải vây. Trong khi thấy liền mấy tướng Tào bị Nhan Lương chém chết (ngay cả Từ Hoảng cũng phải thua chạy), Quan Vũ xin được lâm trận lấy đầu Nhan Lương.
Chỉ sau một hiệu trống, Quan Vũ cưỡi ngựa xích thố bất thần xông thẳng vào hàng ngũ quân Viên Thiệu. Quan Vũ đi đến đâu thì quân Viên Thiệu rẽ ra tới đó, thoáng chốc đã tới ngay trước mặt Nhan Lương. Nhan Lương do bất ngờ không kịp phòng bị nên bị Quan Vũ chém chết ngay tại trận.
[sửa] Giết Văn Xú
[sửa] Qua năm cửa quan giết sáu tướng
[sửa] Tha Tào Tháo ở lộ Hoa Dung
[sửa] Hoa Đà chữa tay
[sửa] Hiển thánh ở núi Ngọc Tuyền
[sửa] Trả thù Lữ Mông
[sửa] Thần thánh hóa
[sửa] Nói chung
[sửa] Trong Lão giáo
[sửa] Trong Phật giáo
[sửa] Tham khảo
[sửa] Xem thêm
- Tào Tháo
- Lưu Bị
- Trương Phi
- Khổng Minh
- Triệu Tử Long